Bầu không khí ngột ngạt, bí bách ở Bắc Kinh khiến David Vann, một nhà văn Mỹ, nhiều lần muốn rời bỏ. Anh thử đi tới Sài Gòn, Việt Nam, định bụng ở lại một đêm thôi, sáng hôm sau sẽ đi biển Mũi Né.
Thế nhưng David đã ở đây suốt 6 tháng dù anh vốn không phải là một người có thiện cảm với những thành phố lớn.
Tuần đầu tiên ở Sài Gòn, David thường đi chơi, tiệc tùng thâu đêm cùng bạn bè. Anh cảm giác như đang được sống lại khoảng thời gian vui vẻ bên bờ biển Thổ Nhĩ Kỳ vào mùa hè những năm 1990. Các quán bar ngoài trời tưng bừng với những màn trình diễn âm nhạc, luồng nhiệt huyết lan toả khắp các lâu đài thời Thập tự chinh và trải dài tầm nhìn ra phía hòn đảo Aegean.
Ở Sài Gòn, mọi người đều thân thiện, chung vui và chẳng bận tâm về tuổi tác. David, 48 tuổi, kể: "Tôi nhảy cùng rất nhiều người, cả nam lẫn nữ. Nhiều năm rồi tôi không có cảm giác vui vẻ đến như vậy, giống như được trở về tuổi thơ lần nữa".
‘Tuổi tác không phải là một rào cản ngăn cách”: David Vann chụp hình cùng những người bạn mới. Ảnh: David Vann. |
Sự thân thiện của người dân nơi đây ban đầu khiến David ngạc nhiên, và sau đó trở thành chất kết dính để anh lưu lại. Anh đến Sài Gòn đúng ngày lễ kỷ niệm 40 năm Việt Nam thống nhất với những buổi diễu binh rực rỡ cờ hoa. Khi anh bước đi ngoài đường, mọi người đều nhìn anh và nở nụ cười trìu mến.
"Nhiều người vẫn đang đương đầu với những khó khăn trong kiếm sống, tôi thấy họ không hề than vãn, tài chính vẫn còn thiếu thốn, họ vẫn luôn sẵn sàng giúp đỡ người thân trong lúc hoạn nạn. Tôi cảm nhận được giá trị của tình thân ở đây", David chia sẻ.
David từng tham dự một số buổi tiệc cưới hay đám giỗ, người dân rất nhiệt tình và hiếu khách. Trong bữa ăn, anh được mời ăn như tiết canh, mỡ lợn hay trứng vịt lộn. Hết ngày, anh còn được sắp xếp cho một phòng ngủ riêng rất ấm cúng. David rất thích các món ăn địa phương. Anh cũng đã quen với vị nước mắm mằn mặn, biết ăn mắm tôm, chả thịt nướng và nhiều món khác.
Một quán bar trên phố Bùi Viện, TP HCM. Ảnh: Alamy |
"Từ đáy lòng, 6 tháng sống ở đây, tôi chưa từng cảm thấy mình cô đơn lạc lõng giữa thành phố. Khi lang thang trong siêu thị, nhận ra một người khác cũng có vết bỏng bô ở chân, tôi chỉ vào họ rồi lại chỉ vào mình, thế là cả hai cùng hiểu và cùng phá lên cười. Tôi có ấn tượng vô cùng sâu đậm với lòng hiếu khách và tấm thịnh tình của người dân nơi đây".
Xem thêm: Khách Tây trải nghiệm phở đường phố Hà Nội
Trang Nguyễn